Nghị luận về một trách nhiệm mà em cho là quan trọng nhất đối với người trẻ trong thời đại 4.0

Đề bài:

Tình huống: Em tham gia vào chiến dịch Hoa phượng đỏ trong đội hình “Truyền thông 4.0”. Trong buổi ra mắt của đội, mỗi thành viên phải trình bày quan điểm của mình về “Trách nhiệm của giới trẻ trong thời đại 4.0”.

Nhiệm vụ: Hãy viết một bài văn nghị luận về một trách nhiệm mà em cho là quan trọng nhất đối với người trẻ trong thời đại 4.0.

Dàn ý Nghị luận về một trách nhiệm mà em cho là quan trọng nhất đối với người trẻ trong thời đại 4.0

a. Mở bài: Giới thiệu về vấn đề nghị luận

b. Thân bài:

– Trách nghiệm quan trọng nhất của người trẻ trong thời đại 4.0: kĩ năng sử dụng công nghệ thông tin và truyền thông.

– Kĩ năng sử dụng công nghệ thông tin và truyền thông là biết kiểm soát, khai thác được hết những lợi ích to lớn mà Internet mang lại. Không những vậy còn phải biết phân biệt giữa cái xấu và cái tốt từ đó chắt lọc được những thông tin bổ ích cho bản thân, không sa đọa vào những thông tin bẩn, thông tin sai lệch chưa được kiểm chứng.

– Việc có kĩ năng sử dụng công nghệ thông tin và truyền thống có thể khiến chúng ta hiểu biết, tìm hiểu được nguồn tri thức vô tận mà Internet mang lại. Cũng như giúp chúng ta cập nhập nhanh chóng những sự thay đổi, sự kiện trong nước cũng như quốc tế.

– Những ví dụ về việc ứng dụng kĩ năng sử dụng công nghệ thông tin và truyền thông vào cuộc sống.

– Phản đề: Vẫn còn có một bộ phận nhỏ lợi dụng sự tiện ích của công nghệ để làm việc xấu hòng trục lợi cho bản thân, cũng như tuyên truyền thông tin sai lệch gây hoang mang dư luận.

c. Kết bài: Bài học cho bản thân và kết lại vấn đề.

Nghị luận về một trách nhiệm mà em cho là quan trọng nhất đối với người trẻ trong thời đại 4.0

Bài văn Nghị luận về một trách nhiệm mà em cho là quan trọng nhất đối với người trẻ trong thời đại 4.0 (Mẫu 1)

Trong thời đại 4.0, khi công nghệ đã trở thành nền tảng không thể thiếu trong mọi lĩnh vực của đời sống, trách nhiệm quan trọng nhất của người trẻ chính là sử dụng công nghệ thông tin và truyền thông một cách có trách nhiệm. Đây không chỉ là yêu cầu tất yếu của thời đại, mà còn là yếu tố quyết định sự phát triển bền vững của cá nhân và xã hội.

Ngày nay, internet và mạng xã hội giúp con người kết nối, học tập, làm việc và giải trí thuận tiện hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, đi cùng với đó là hàng loạt thách thức: tin giả, thông tin sai lệch, nguy cơ xâm phạm quyền riêng tư và mất an toàn trên không gian mạng. Nếu thiếu bản lĩnh và kỹ năng, người trẻ rất dễ trở thành nạn nhân hoặc thậm chí là nguyên nhân gây ra những hệ lụy tiêu cực. Chính vì vậy, mỗi người cần rèn luyện thói quen kiểm chứng thông tin trước khi chia sẻ, tôn trọng quyền riêng tư của người khác, và tự bảo vệ bản thân trước những mối đe dọa trực tuyến.

Không chỉ dừng lại ở việc sử dụng an toàn, giới trẻ còn có trách nhiệm lan tỏa những giá trị tích cực qua công nghệ. Từ những bài viết, hình ảnh, đến các dự án cộng đồng được khởi xướng trên mạng xã hội đều có thể trở thành chất xúc tác mạnh mẽ giúp nâng cao nhận thức xã hội, cổ vũ lối sống nhân văn, trách nhiệm với cộng đồng và môi trường. Công nghệ, nếu được sử dụng đúng hướng, sẽ trở thành công cụ hữu hiệu để xây dựng một xã hội văn minh, tiến bộ.

Hơn nữa, trong bối cảnh cuộc cách mạng công nghiệp 4.0 đang diễn ra mạnh mẽ, người trẻ cần không ngừng học hỏi, cập nhật kiến thức và kỹ năng mới để thích ứng với sự thay đổi nhanh chóng. Chỉ bằng cách chủ động nắm bắt và ứng dụng công nghệ một cách có trách nhiệm, giới trẻ mới có thể khẳng định vị trí của mình và đóng góp thiết thực cho sự phát triển của đất nước.

Như vậy, công nghệ là cơ hội nhưng cũng là thách thức với mỗi chúng ta. Trách nhiệm lớn nhất của người trẻ trong thời đại 4.0 không chỉ là làm chủ công nghệ, mà còn là sử dụng nó một cách thông minh, an toàn và hướng đến những giá trị tốt đẹp. Chỉ khi ấy, thế hệ trẻ mới thật sự trở thành lực lượng tiên phong đưa xã hội bước vào kỷ nguyên phát triển bền vững.

Bài văn Nghị luận về một trách nhiệm mà em cho là quan trọng nhất đối với người trẻ trong thời đại 4.0 (Mẫu 2)

Bất cứ lúc nào trên sân khấu cuộc đời

Tôi vẫn là diễn viên tồi

Bởi tôi không bao giờ hoá trang để nhập vai người khác!

(Vi Thuỳ Linh)

Sân khấu cuộc đời là một vở kịch lớn, nơi mỗi người đều là diễn viên. Ở đó, mỗi chúng ta thường cố gắng che dấu bản thân sau những lớp vỏ bọc, biến mình thành con rối của thời đại, cộng đồng để hòa nhập, để được chấp nhận và rồi dần đánh mất đi chính mình. Tuy nhiên, chỉ có sống thật với chính mình mới là điều quý giá nhất và là điều cần thiết để chúng ta tìm thấy hạnh phúc.

Hành trình sống chính là công cuộc ta đi tìm mình. “Sống là chính mình” nghĩa là sống đúng với con người thật của bản thân, không chưng diện, không giả dối, và nhất là không xa lạ với chính mình. Ta sẵn sàng làm những gì mình muốn, yêu những gì mình yêu, đối diện với những cảm xúc sâu thẳm nhất trong tâm hồn và không để những tiếng nói ồn ào bên ngoài ảnh hưởng đến bản thân. Đấy là khi con người dựa vào tiếng lòng của mình mà sống chân thật, sống nhiệt thành. Như vậy, đời sống này chỉ có nghĩa khi ta được sống là chính mình, sống với gương mặt và nội tâm của chính mình.

“Ta là Một, là Riêng, là Thứ nhất” (Xuân Diệu). Vốn dĩ, không ai trong chúng ta là bản sao của bất kỳ ai, bản thân mỗi người từ khi sinh ra đã là độc bản với vẻ đẹp độc đáo và tài năng riêng biệt. Vậy lý gì mà ta không sống là chính mình?  Sống với ước muốn, cá tính của bản thân chính là điều mãn nguyện nhất của một đời người. Mải miết chạy theo những khuôn mẫu, yêu cầu, những định kiến của kẻ khác chỉ khiến ta thêm mệt mỏi bởi luôn phải cố gắng để trở thành ai đó. Hà cớ gì phải là cái bóng của người khác trong khi ta hoàn toàn có thể tỏa sáng, thành công khi là chính mình? Sàn diễn thời trang vốn luôn bị định kiến bởi sự hiện diện tất yếu của người mẫu nam và người mẫu nữ. Thế nhưng câu chuyện của Mộng Thường lại khiến người ta ngỡ ngàng. Vẻ đẹp phi giới tính, từ lạ lẫm đến quen thuộc, nay đã trở thành mảnh ghép không thể thiếu làm nên bức tranh thật đẹp đẽ của cuộc đời. Chẳng ngại lời dèm pha, chẳng ngại ranh giới của sự áp đặt, Mộng Thường sống là chính mình, và tỏa sáng trên sàn catwalk khi được là chính mình.

Ở đời, bất kỳ sự giả dối nào cũng bị vạch trần, chỉ có sự chân thật mới đồng hành bền bỉ cùng thời gian. Bạn không thể làm hài lòng tất cả mọi người, vậy đừng biến mình thành kẻ giả tạo trong mắt người khác. Thay vào đó hãy cố sống thật thà bằng cách luôn là chính mình. Ta lắng nghe con tim của chính ta, lắng nghe những tiếng nói âm ỉ sâu trong lòng. Chính thái độ đó sẽ toát lên phong cách sống của chính bạn, lan toả một nguồn năng lượng không thể lý giải.Việc chấp nhận và yêu thương bản thân giúp bạn không còn so sánh mình với người khác và cảm thấy tự ti về bản thân.

Kỷ nguyên hiện đại đề cao cái tôi của mỗi người, coi trọng bản sắc cá tính đã càng thúc dục mỗi cá nhân sống là chính mình. Đấy là khi con người “dám làm”. Quá trình này chính là hành trình con người tìm ra đích đến của mình và khám phá tiềm năng của bản thân. Albert Einstein từng nói: “Nếu bạn đánh giá một con cá bằng khả năng leo cây thì cả đời nó sẽ nghĩ rằng mình ngu ngốc”. Nhưng kỉ nguyên hiện đại lại nói với chúng ta rằng, chẳng có chân lí nào là duy nhất, loài cá vẫn có thể “leo cây”. Đó là cá bống thòi lòi! Thử hỏi nếu chỉ vì câu chuyện “con cá leo cây” thì xưa nay đã có biết bao ước mơ bị dập tắt, bao nỗ lực bị phủi bụi. Liệu điều ấy có xứng đáng hay không? Bên cạnh đó, mỗi cá nhân độc đáo sẽ là mảnh ghép quan trọng làm nên bức tranh đa dạng và phong phú của xã hội. Những người sống thật với chính mình sẽ lan tỏa những năng lượng tích cực và trở thành nguồn cảm hứng cho những người xung quanh.

Tuy vậy, vẫn còn nhiều người tự ti vào bản thân, soi xét cuộc sống của người khác hoặc đánh mất chính mình vì những khuôn mẫu, định kiến của xã hội. Sống thật với chính mình đòi hỏi mỗi người phải đủ can đảm, mạnh mẽ để bỏ qua những cái nhìn phán xét, dành thời gian để lắng nghe chính mình. Nói như vậy, không có nghĩa bản thân được bỏ mặc những trọng trách, bỏ ngoài tai mọi lời góp ý để trở nên tốt hơn hay ngụy biện cho những sai lầm của bản thân. Sống là chính mình nhưng không được nuông chiều bản thân quá mức, yêu bản thân một cách độc hại. Thậm chí, việc học hỏi theo một hình mẫu nào đó chẳng phải là sai lầm nếu ta vẫn giữ được mình nguyên vẹn. Bạn thay đổi để thích hợp chứ chẳng phải biến thành một ai khác.

Sống là chính mình là một điều đáng quý, thế nhưng đấy chẳng phải là điều dễ dàng. Mỗi chúng ta cần bắt đầu bằng việc lắng nghe những mong muốn và khát vọng sâu thẳm bên trong. Cùng với đó, yêu thương bản thân, không chối bỏ những cảm xúc của mình, chấp nhận những khuyết điểm chính là bước đầu tiên trên hành trình sống là chính mình. Đặc biệt, việc dám đối diện với nỗi sợ hãi, những rào cản và thử thách sẽ là cách để mỗi người đạt được mục tiêu của mình.

Đã bao giờ bạn tự nhìn vào gương để nâng niu, chấp nhận những khiếm khuyết của bản thân? Đã bao lần bạn đối diện với con tim mình để nhận ra nó đã hoá đá từ lâu bởi những khuôn mẫu, định kiến? Sống là chính mình hay sống là người khác sau cùng vẫn là lựa chọn của mỗi cá nhân. Thế nhưng, chỉ khi được là chính mình, ta mới thấy cuộc đời đẹp và hạnh phúc biết bao.

Đánh giá bài viết

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *