Lười biếng là thói quen sống thụ động, thiếu ý chí, né tránh nỗ lực và công việc. Nó khiến con người đánh mất thời gian, bỏ lỡ cơ hội, kìm hãm sự phát triển bản thân và dần trở thành gánh nặng cho xã hội. Sau đây, bài viết Top 10 Mở bài Nghị luận về thói lười biếng sẽ giới thiệu cho bạn những dẫn chứng về Thói lười biếng áp dụng cho bài văn NLXH.
Mở bài Nghị luận về thói lười biếng (Mẫu 1)
Người xưa từng nhắc nhở: “Cuộc đời dài chẳng đầy gang. Ai hay ngủ ngày còn lại nửa gang” để phê phán thói lười biếng, sống thụ động, không biết phấn đấu cho tương lai. Quả thật, sự lười biếng khiến con người đánh mất thời gian, cơ hội và cả khả năng tự khẳng định mình, bởi thay vì nỗ lực bằng chính đôi chân, họ chỉ biết ỷ lại, dựa dẫm vào người khác.
Mở bài Nghị luận về thói lười biếng (Mẫu 2)
Lười biếng giống như sợi dây vô hình quấn chặt lấy con người, âm thầm cản trở bước tiến và kìm hãm sự trưởng thành, đặc biệt ở lứa tuổi học sinh – giai đoạn cần nhiều nỗ lực để rèn luyện và phát triển. Nó không chỉ làm giảm sút kết quả học tập mà còn khiến ước mơ, khát vọng dễ dàng bị bỏ lỡ. Thực chất, lười biếng không phải là căn bệnh không thể chữa, mà chỉ là một thói quen xấu nếu biết rèn luyện hoàn toàn có thể khắc phục. Vấn đề đặt ra là: làm thế nào để mỗi học sinh có thể vượt qua sự lười biếng và vững bước trên con đường tương lai?
Mở bài Nghị luận về thói lười biếng (Mẫu 3)
Trong cuộc sống, học tập chính là nền tảng vững chắc giúp con người tích lũy tri thức, rèn luyện kỹ năng và mở ra cánh cửa cho tương lai. Thế nhưng, không ít bạn trẻ lại để thói quen lười biếng trong học tập cản bước tiến của mình. Lười biếng không chỉ khiến ta bỏ lỡ những cơ hội quý giá, mà còn để lại những hệ lụy nặng nề, ảnh hưởng lâu dài đến con đường phát triển sau này.

Mở bài Nghị luận về thói lười biếng (Mẫu 4)
Lao động luôn khiến con người cảm thấy vất vả. Nhưng nếu không lao động sẽ không có cuộc sống hạnh phúc. Thế giới này có được là bởi loài người đã không ngừng lao động trong mấy nghìn năm qua. Một khi quá trình này dùng lại, thế giới sẽ hoàn toàn sụp đổ. Bởi thế, Victor Hugo từng nói rằng: “Lười nhác, ăn chơi, hai thứ đó chẳng khác gì vực thẳm”.
Mở bài Nghị luận về thói lười biếng (Mẫu 5)
Lựa chọn con đường đi là điều đầu tiên mà mỗi người khi trưởng thành cần phải xác định rõ. Thế nhưng để có thể đi hết con đường ấy bằng chính đôi chân, bằng nghị lực của bản thân mình thì cần cả một quá trình. Nếu như chúng ta chăm chỉ, chúng ta sẽ đạt được; nhưng nếu như lười biếng thì chúng ta sẽ không có gì hết.
Mở bài Nghị luận về thói lười biếng (Mẫu 6)
Bản chất của cuộc đời không bao giờ hoàn toàn là những điều tốt đẹp. Thậm chí ta sẽ gặp phải rất nhiều khó khăn, thách thức. Để có thể vững bước trên con đường đó đòi hỏi mỗi người phải luôn cố gắng, nỗ lực và không được lười biếng.
Mở bài Nghị luận về thói lười biếng (Mẫu 7)
Người ta thường nói “trên bước đường thành công, không có dấu chân của kẻ lười biếng. Đúng vậy, chẳng thành công nào, đích đến nào lại dễ dàng mà không trải qua chông gai. Và để làm được điều đó, phải trả giá bằng sự nỗ lực không ngừng nghỉ, không biết mệt mỏi. Lười biếng sẽ đánh mất của ta nhiều cơ hội, và đôi khi biến đổi cuộc đời của ta theo một hướng đi tiêu cực.
Mở bài Nghị luận về thói lười biếng (Mẫu 8)
Xã hội ngày càng hiện đại, công nghệ ngày càng phát triển, con người có nhiều thời gian rảnh rỗi hơn để tận hưởng cuộc sống, chăm lo cho gia đình, bạn bè và người thân. Thế nhưng, nghịch lý là thay vì gắn kết yêu thương, nhiều người lại dành phần lớn thời gian để dán mắt vào điện thoại, mạng xã hội, trò chơi trực tuyến. Hệ quả là một “căn bệnh” nguy hiểm đang âm thầm lan rộng – đó chính là thói quen lười biếng.
