Đề bài: Viết một bài văn nghị luận trình bày suy nghĩ về ý kiến: Tình yêu đôi lúc chẳng cần sự đền đáp qua lại.
Dàn ý Nghị luận trình bày suy nghĩ về ý kiến: Tình yêu đôi lúc chẳng cần sự đền đáp qua lại
1. Giải thích
-
Tình yêu là những cung bậc sâu thẳm trong trái tim con người. Tình yêu là sự trao và nhận yêu thương, sự quan tâm, ân cần. Tình yêu có nhiều cung bậc, nhưng thường thì khi trao tình yêu, người ta mong được đáp lại. Nhưng tình yêu không hẳn lúc nào cũng công bằng như thế, có người trao đi và không nhận lại gì. Nhưng người ta trao đi và chẳng cần được đáp lại.
2. Lí giải
-
Vì sao chỉ có người trao và không cần nhận lại?
-
Vì trái tim hoạt động theo quy luật của riêng nó, không phụ thuộc vào lí trí, nên đôi khi người trao biết là không thể ép buộc được đáp tình yêu.
-
Vì có những tình yêu cao thượng, không trông chờ ở sự đáp lại.
3. Dẫn chứng
-
Tình yêu thương bố mẹ trao cho con cái.
-
Tình cảm ân cần, sẻ chia dành cho những người có hoàn cảnh, điều kiện khó khăn.
-
Tình cảm dành cho điều thực sự yêu thích và đam mê.
-
Sự quan tâm chân thành: như sự sẻ chia mà Cuba và Tổng thống Phidel Castro dành cho Việt Nam trong lúc ta gặp khó khăn.
4. Bàn luận
-
Tuy vậy, tình cảm cần chân thành phù hợp. Có những tình cảm cần tự hai phía như tình yêu nam nữ, tình bạn. Nó chỉ có một bên trao thì không thể có được một tình cảm đẹp.
5. Biện pháp
-
Bồi dưỡng tâm hồn, trái tim để biết yêu thương, sẻ chia mà không phải lúc nào cũng cần được đáp lại.

Bài văn mẫu Nghị luận trình bày suy nghĩ về ý kiến: Tình yêu đôi lúc chẳng cần sự đền đáp qua lại
Cuộc đời con người ngắn ngủi, mỗi chúng ta chỉ có một lần để sống, để yêu và để cho đi. Chính vì thế, biết yêu thương vô điều kiện, không toan tính thiệt hơn, đôi khi không cần sự đền đáp qua lại, chính là cách làm cho cuộc sống thêm đẹp đẽ và ý nghĩa.
Tình yêu không chỉ là tình cảm đôi lứa mà còn là những rung động, thấu cảm, sẻ chia đối với con người và cuộc đời. Có những tình yêu được đáp lại, nhưng cũng có những tình yêu đơn phương, âm thầm trao đi mà không mong nhận lại. Bởi lẽ trái tim vốn không tuân theo những quy luật cứng nhắc của lý trí, nó yêu thương vì chính sự thôi thúc chân thành từ bên trong. Khi một người mẹ hi sinh, chăm sóc con cái, bà đâu cần sự trả ơn nào, mà chỉ đơn giản vì tình mẫu tử cao quý. Khi ta chia sẻ, giúp đỡ một người bất hạnh, ta cũng không mong họ đáp trả, mà chỉ muốn làm vơi bớt nỗi đau của họ. Chính những tình yêu vô điều kiện ấy đã làm nên vẻ đẹp nhân văn của cuộc sống.
Tình yêu trao đi không đòi hỏi sự hồi đáp sẽ khiến trái tim con người trở nên bao dung, trong sáng và cao thượng hơn. Nó giúp gắn kết cộng đồng, lan tỏa những điều tốt đẹp, khiến cuộc đời thêm ấm áp. Tuy nhiên, không phải mọi mối quan hệ đều có thể tồn tại nếu chỉ từ một phía. Tình yêu nam nữ, tình bạn, tình đồng nghiệp… đều cần sự đồng điệu, sẻ chia từ cả hai thì mới có thể bền vững. Do vậy, cần biết sống yêu thương một cách chân thành và đúng mực, vừa cho đi mà cũng biết trân trọng những tình cảm mình nhận lại.
Mỗi chúng ta chỉ sống một lần, hãy sống sao để trái tim luôn đầy ắp yêu thương. Hãy sẵn sàng trao đi những tình cảm tốt đẹp mà không so đo, tính toán, vì chính khi ấy, ta đã góp phần làm cho cuộc sống này trở nên nhân văn, giàu tình người và đáng trân trọng hơn.
