Đề bài: Trình bày suy nghĩ của em về bài học rút ra từ câu chuyện sau:
Tờ giấy trắng
Có một lần, tại một trường trung học, ngài hiệu trưởng đến gặp các em học sinh để nói chuyện. Trong khi nói, ông giơ lên cho các em thấy một tờ giấy trắng, trên đó có một chấm tròn đen ở một góc nhỏ, và hỏi:
– Các em có thấy đây là gì không?
Tức thì cả hội trường vang lên:
– Đó là một dấu chấm.
Ngài hiệu trưởng hỏi lại:
– Thế không ai nhận ra đây là một tờ giấy trắng cả ư ?
Và ngài kết luận:
– Thế đấy, con người luôn luôn chú ý đến những lỗi nhỏ nhặt, mà quên đi tất cả những phẩm chất tốt đẹp còn lại. Khi phải đánh giá một sự việc, hay là một con người, thầy mong các em sẽ chú ý đến tờ giấy trắng nhiều hơn là những vết bẩn có trên nó.
Dàn ý Nghị luận về bài học rút ra từ câu chuyện Tờ giấy trắng
1. Mở bài: Giới thiệu vấn đề nghị luận : Cần có tấm lòng bao dung, vị tha đối với những người xung quanh mình, cần có cái nhìn giàu tính nhân văn.
2. Thân bài :
a.Tóm tắt
– Đây là câu chuyện hấp dẫn thú vị về cách giáo dục của thầy hiệu trưởng đối với học sinh. Thầy đã dùng một hình ảnh cụ thể, đơn giản, gần gũi là tờ giấy trắng và chấm tròn đen để tác động đến học sinh.
=> Ý nghĩa của câu chuyện: Câu chuyện khuyên chúng ta cần có tấm lòng bao dung, vị tha đối với những người xung quanh mình, cần có cái nhìn giàu tính nhân văn.
b. Bàn luận
– Bàn về ý nghĩa giáo dục: Cuộc sống đầy rẫy những cám dỗ, con người ai cũng có thể mắc lỗi lầm. Vì vậy đừng quá chú trọng vào lỗi lầm nhỏ của họ mà không thấy những ưu điểm, tích cực có trong con người họ. ( hs phân tích và lấy dẫn chứng).
– Liên hệ hiện tại: Trong lớp học luôn có những bạn mắc lỗi. Vậy hãy biết tha thứ cho người bạn đó khi họ làm sai một lỗi nhỏ để bạn ấy có cơ hội làm lại và trở thành người tốt hơn. ( hs phân tích và lấy dẫn chứng).
– Bàn luận ngược: Những người cố chấp, luôn soi xét lỗi lầm của người khác thì sẽ ra sao?
* Bài học: Hiểu ý nghĩa đúng đắn của câu chuyện, khuyên nhủ chúng ta cần có tấm lòng bao dung, vị tha đối với những người xung quanh mình, cần có cái nhìn giàu tính nhân văn.
3. Kết bài
– Khái quát vấn đề cần nghị luận, liên hệ bản thân.
Bài văn Nghị luận về bài học rút ra từ câu chuyện Tờ giấy trắng (Mẫu 1)
Trong cuộc sống, không ít lần chúng ta rơi vào tình huống buồn bã hay thất vọng vì những điều không như ý. Điều quan trọng không phải là né tránh, mà là học cách nhìn mọi việc bằng một thái độ tích cực và bao dung hơn. Câu chuyện Tờ giấy trắng đã đem đến cho chúng ta một bài học sâu sắc: hãy học cách nhìn nhận toàn diện, đừng chỉ chăm chăm vào những sai sót nhỏ bé mà bỏ quên những giá trị lớn lao.
Câu chuyện kể về một tờ giấy trắng chỉ có một chấm đen nhỏ. Khi được hỏi, tất cả học sinh đều nhìn vào chấm đen ấy mà quên đi khoảng giấy trắng rộng lớn còn lại. Thông qua đó, người thầy muốn nhắn nhủ rằng con người thường có xu hướng chỉ chú ý đến khuyết điểm, lỗi lầm, rồi vội vàng phán xét, mà quên mất những điều tốt đẹp, giá trị đáng trân trọng. Trong cuộc đời, không ai là hoàn hảo. Mỗi người đều có thể mắc sai lầm, nhưng sai lầm không phải là tất cả con người họ. Điều cần thiết là ta phải biết nhìn vào những mặt tích cực, những phẩm chất đáng quý còn tồn tại nơi mỗi người.
Thực tế, nhiều khi chúng ta đã đánh giá một người chỉ qua một lỗi nhỏ mà quên đi tất cả những cố gắng và thiện chí họ đã dành cho mình. Một người bạn trễ hẹn một lần không có nghĩa là tình bạn ấy trở nên vô giá trị; một học trò mắc lỗi không có nghĩa là em không còn cơ hội tiến bộ. Ngược lại, nếu biết nhìn người khác bằng tình thương, sự cảm thông và lòng bao dung, ta sẽ dễ dàng nhận ra những điều tốt đẹp ẩn sâu trong họ. Đó cũng là cách để nuôi dưỡng niềm tin, xây dựng sự gắn kết và hướng đến một cuộc sống nhân văn hơn.
Khi con người có cái nhìn nhận phiến diện không chỉ gây ra bất công mà còn làm ta bỏ lỡ nhiều cơ hội. Nếu chỉ nhìn thấy khuyết điểm, ta sẽ dễ chán nản, oán trách, thậm chí bi quan với chính mình và cuộc đời. Nhưng nếu thay đổi góc nhìn, coi những vấp ngã là trải nghiệm, những sai lầm là cơ hội học hỏi, thì chúng sẽ trở thành động lực để ta trưởng thành và mạnh mẽ hơn.
Qua câu chuyện Tờ giấy trắng, chúng ta nhận ra rằng: hãy nhìn nhận con người và sự việc bằng con mắt toàn diện, công bằng và giàu tình thương. Đừng chỉ chăm chăm vào “dấu chấm đen” mà quên mất “tờ giấy trắng” rộng lớn còn đó. Sống bao dung, biết trân trọng những giá trị tốt đẹp sẽ giúp ta tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn và làm cho cuộc đời này thêm phần ý nghĩa.
Bài văn Nghị luận về bài học rút ra từ câu chuyện Tờ giấy trắng (Mẫu 2)
Nhà văn Johann Wolfgang von Goethe đã từng nói: “Không có gì tầm thường trên thế giới. Tất cả đều phụ thuộc vào góc nhìn”. Thật vậy, cuộc sống này như thế nào là hoàn toàn phụ thuộc vào cách bạn nhìn nhận nó. Thay đổi góc nhìn sẽ giúp bạn thấy được nhiều cơ hội mới mà trước đó bạn không sao thấy được. Đọc câu chuyện “Tờ giấy trắng”, ta lại càng hiểu hơn về điều đó.
Câu chuyện mở đầu bằng sực việc ngài hiệu trưởng cho học trò nhìn mọt tờ giấy trắng có một chấm đen ở một góc nhỏ. Tất nhiên, học trò sẽ nhìn thấy dấu chấm đen ấy bởi vì nó là dấu hiệu khác biệt nhất, đáng chú ý nhất mà không một ai nhận ra đó chỉ đơn giản là một tờ giấy trắng, không một ai nhận ra rằng dấu dấu chăm chỉ chiêm một phần cực nhỏ của tờ giấy, phần còn lại vẫn nguyên giá trị, vẫn sử dụng rất tốt. Từ đó, ông đưa ra kết luận: “Thế đấy con người luôn luôn chú ý đến những lỗi nhỏ nhặt mà quên đi tất cả những phẩm chất tốt đẹp còn lại. Khi phải đánh giá một sự việc hay là một con người, thầy mong các em sẽ chú ý đến tờ giấy trắng nhiều hơn là những vết bẩn có trên nó”. Ý kiến trên đã đem lại bài học sâu sắc về cách đánh giá và nhìn nhận của con người trước một sự vật: Không nên quá chú ý đến sai lầm, thiếu sót – “vệt đen” mà cần biết trân trọng những điều tốt đẹp, biết nhìn thấy trong tâm hồn mỗi người đều có những khoảng trống – “tờ giấy trắng” để từ đó có thể tạo dựng, vun đắp và hoàn thiện nhân cách.
Tại sao vậy? Bởi lẽ, “nhân vô thập toàn”, con người sinh ra trên đời này giống như tờ giấy trắng kia vậy, không có ai là hoàn hảo cả. Minh chứng cho điều đó là nhà khoa học lỗi lạc Albert Einstein nổi tiếng với sự thông minh vượt trội và những cống hiến thay đổi thế giới nhưng thời thơ ấu, ôn g lại là một đứa trẻ không thế nói được cho đến khi 4 tuổi, không thể đọc được cho đến khi 7 tuổi và thậm chí là bị đuổi học vì bị cho rằng ông tiếp thu quá chậm. Thế đấy, người thành công, có cuộc sống tốt đẹp ở hiện tại nhưng chưa chắc quá khứ của họ đã như vậy.
Tuy rằng, “Không phải ai cũng tốt đẹp, nhưng luôn có điều gì đó tốt đẹp trong bất cứ ai. Đừng vội phán xét người khác bởi vị Thánh nào cũng có một quá khứ và kẻ tội đồ nào cũng có tương lai” (Oscar Wilde). Vì vậy, khi nhìn nhận, đánh giá một sự vật, sự việc, ta cần nhìn nhận ở nhiều phương diện: Bề nổi, bề sâu nhất là những mặt tốt mang tính căn bản. Quan trọng hơn, ta cần phải có niềm tin vào họ; biết cảm thông, tha thứ cho những khuyết điểm hay lỗi lầm của họ; biết trên trân trọng những giá trị tốt đẹp để từ đó có thể phát hiện ra những điều tốt đẹp ở người khác để có thể hợp tác, nâng niu. Giống như trong truyện ngắn “Lão Hạc” của Nam cao, ông giáo đã nhìn thấy vẻ đẹp nhân phẩm đáng quý: Lòng nhân hậu, tình yêu thương con và lòng tự trọng cao thượng ẩn sâu trong vẻ ngoài gàn giở, lẩm cẩm của lão Hạc bằng cách “cố mà tìm hiểu” lão.
Giống như một thanh nam châm có hai cực, trong cuộc sống ngày nay không hiếm người giống “thầy bói xem voi”, phiến diện, hẹp hòi khi đánh giá mọi việc.. lại có những người có cái nhìn bi quan, thiếu tự tin về những sự vật, sự việc xung quanh mình. Những người này nên thay đổi quan điểm, góc nhìn của bản thân để tìm kiếm cơ hội, niềm vui tốt đẹp trong cuộc sống.
“Tờ giấy trắng” là một câu chuyện đầy ý nghĩa, đánh thức ở con người thái độ sống tích cực với cái nhìn lạc quan, giàu tình yêu thương. Hãy nhớ rằng: “Luôn luôn có điều gì đó tuyệt diệu đang diễn ra. Chúng ta chỉ phải chọn cách nhìn thấy nó mà thôi” (Katrina Mayer).