Đề bài: Viết bài văn nghị luận (khoảng 600 chữ) trình bày suy nghĩ gì về ý kiến: Cho chọn giữa đau đớn và trống rỗng, tôi sẽ chọn đau đớn.(William Faulkner)

Bài làm Nghị luận xã hội suy nghĩ về việc lựa chọn giữa đau đớn và trống rỗng
1. Mở bài
-
Giới thiệu vấn đề: Trong cuộc sống, con người không tránh khỏi những trạng thái cảm xúc tiêu cực như đau đớn hay trống rỗng.
-
Dẫn dắt: Nhà văn William Faulkner từng khẳng định: “Cho chọn giữa đau đớn và trống rỗng, tôi sẽ chọn đau đớn.”
-
Nêu vấn đề nghị luận: Ý kiến trên gợi cho ta suy nghĩ về thái độ sống tích cực, dám đối diện nỗi đau thay vì buông xuôi trong trống rỗng.
Trong hành trình sống, con người không tránh khỏi những cảm xúc tiêu cực như đau đớn, mất mát hay những khoảng trống cô đơn vô nghĩa. Có người sợ hãi nỗi đau nên chọn cách trốn chạy, khép mình trong sự trống rỗng. Nhưng nhà văn William Faulkner lại khẳng định: “Cho chọn giữa đau đớn và trống rỗng, tôi sẽ chọn đau đớn.” Câu nói không chỉ gợi suy ngẫm về thái độ sống mạnh mẽ mà còn nhấn mạnh giá trị nhân văn: thà chịu đựng khổ đau còn hơn sống một cuộc đời vô cảm, vô nghĩa.
2. Thân bài
a. Giải thích:
– Đau đớn: trạng thái khó chịu, cay đắng, nhức nhối vì bị tổn thương.
– Trống rỗng: không có gì,đơn độc, vô nghĩa, tê liệt cảm xúc, mất phương hướng.
=> Đây là những cảm xúc tiêu cực xuất hiện khi con người phải chịu đựng những tổn thất, mất mát lớn…Tuy nhiên, để vượt qua điều đó phải biết chấp nhận nỗi đau đớn, giày vò, không để bản thân rơi vào trạng thái trống rỗng, vô cảm.
b. Bàn luận:
* Vì sao con người đau đớn?
– Vui – buồn, hạnh phúc – khổ đau…là trạng thái cảm xúc tự nhiêncủa con người, thể hiện nhận thức của con người về cuộc sống.
– Cuộc đời con người không thể tránh khỏi những điều bất như ý:khó khăn, thất bại, chia lìa, mất mát…– Đau đớn cònvì yêu thương, gắn bó, hy sinh, khát vọng lớn…
* Vì sao con người trống rỗng?
– Nỗi đau lớn vượt quá giới hạn chịu đựng của con người khiến ta mất đi năng lượng sống, tê liệt tinh thần, không tìm thấy ý nghĩa sống.
– Áp lực cuộc sống khiến con người kiệt quệ về thể xác, mệt mỏi về tinh thần, mất phương hướng, không hiểu chính mình (niềm tin, khát vọng, mục đích sống…).
– Có khi quá thỏa mãn, đủ đầy cũng khiến ta cô đơn, không còn mục tiêu, động lực sống.
* Vì sao nên chọn đau đớn thay vì trống rỗng?
– Đau đớn là biểu hiện của nhân tính, còn đau đớn làcòn biết trắc ẩn và ý thức về cuộc sống. Trống rỗng là khi ta đã hoàn toàn tê liệt, vô cảm, vô tình.
– Đau khổ giúp ta cảm nhận giá trị của hạnh phúc; biết rút kinh nghiệm, có ý chí vươn lên, vượt qua khó khăn để không vấp ngã và chịu tổn thương lớn hơn. Trống rỗng sẽ chỉ khiến con người buông xuôi,sống vô nghĩa.
– Nỗi đau giúp ta trân quý tình người, gắn bó và yêu thương nhiều hơn. Khi trống rỗng, ta tự nhốt mình trong sự lẻ loi, cô độc.
– Sau những tổn thương, ta có thể tự hồi phục nhưng một khi đã trống rỗng, rất khó lấy lại cảm xúc để cân bằng cuộc sống.
c. Mở rộng liên hệ
– Đau đớn và trống rỗng đều là những trạng thái cảm xúc tiêu cực, bi quan. Đau đớn khi đẩy đến một mức độ nào đó với tần suất lớnsẽ khiến tâm hồn chai sạn, trống rỗng.
– Nỗi đau để răn người, răn đời, từ đó con người sống trách nhiệm hơn, đẹp hơn.
– Ai cũng có lúc đau đớn và trống rỗng nên cần mạnh mẽ vượt qua nỗi đau của chính mình; đồng cảm, chia sẻ, giúp đỡ người cùng cảnh ngộ. Biết sống tích cực, mạnh mẽ, hướng về những điều tốt đẹp.
3. Kết bài
-
Khẳng định lại: Ý kiến của William Faulkner thể hiện một quan niệm sống nhân văn – chọn đau đớn thay vì trống rỗng chính là chọn một cuộc đời có ý nghĩa.
-
Bài học: Mỗi người hãy biết chấp nhận cả niềm vui lẫn khổ đau để trưởng thành, không bao giờ để mình rơi vào trạng thái vô cảm, sống hoài sống phí.
Quả thật, đau đớn có thể khiến ta nhức nhối, nhưng nó vẫn chứng tỏ ta đang sống, đang yêu thương và khát khao được hạnh phúc. Trái lại, sự trống rỗng chỉ khiến tâm hồn tê liệt, đánh mất đi động lực và ý nghĩa tồn tại. Bởi vậy, chọn đau đớn cũng chính là chọn một cuộc đời có cảm xúc, có ý nghĩa và có cơ hội trưởng thành. Mỗi chúng ta hãy học cách đón nhận và vượt qua nỗi đau, để từ đó sống mạnh mẽ, nhân ái và không ngừng khẳng định giá trị của bản thân.
