NLXH trình bày suy nghĩ về ý kiến: Cuộc sống luôn có ranh giới của sự an toàn

Đề bài: Trình bày Suy nghĩ của anh/chị về ý kiến: Cuộc sống luôn có ranh giới của sự an toàn. Bước qua ranh giới ấy là điều đáng sợ, nhưng điều ngược lại càng đáng sợ hơn.

Dàn ý NLXH trình bày suy nghĩ về ý kiến: Cuộc sống luôn có ranh giới của sự an toàn

I. Mở bài

  • Cuộc sống luôn tồn tại những giới hạn khiến con người cảm thấy an toàn và bình yên.

  • Tuy nhiên, chính sự an toàn ấy đôi khi lại là “chiếc lồng vô hình” giam hãm ước mơ và sự phát triển.

  • Câu nói “Cuộc sống luôn có ranh giới của sự an toàn. Bước qua ranh giới ấy là điều đáng sợ, nhưng điều ngược lại càng đáng sợ hơn” là lời nhắc nhở mỗi người phải dám bước ra khỏi vùng an toàn để trưởng thành và chinh phục những điều mới mẻ.

II. Thân bài

1. Giải thích

– “ranh giới của sựu an toàn” là những giới hạn làm cho cuộc sống của con người được bình yên, không nguy hiểm.

– “bước qua ranh giới ấy” là dám phá bỏ những giới hạn, dám bứt phá, vượt ra khỏi sự an toàn để chinh phục một chân trời mới.

– “điều ngược lại” nghĩa là sống yên phận với sự an toàn ấy.

=> Câu nói chỉ ra rằng trong cuộc sống luôn có những giới hạn để chúng ta sống trong sự bình yên. Nếu ta dám bước qua giới hạn ấy để khám phá, chinh phục những điều mới mẻ thì ta sẽ gặp nhiều nguy hiểm, thách thức. Đó là điều đáng sợ. Thế nhưng, nếu  bằng lòng sống ttrong sự bình yên ấy thì đó là điều đáng sợ hơn.

=> Thực chất câu nói khuyên chúng ta hãy mạnh dạn vượt qua giới hạn của sự an toàn để chinh phục những chân trời mới.

2 Bàn luận

– Mọi sự vật hiện tượng đều có xu hướng vận động đến chỗ cân bằng, ổn định. Con người cũng vậy. Và khi có được sự an toàn nào đó, con người thường tự bằng lòng với cuộc sống.

– Khi con người dám mạo hiểm bước qua ranh giới của sự an toàn thì họ phải đối diện với nhiều khó khăn, thách thức. Bởi lẽ cuộc sống vốn không bằng phẳng.

– Ngược lại những người không dám thay đổi cuộc sống, bằng lòng với hiện tại, sống an phận thì cuộc sống của họ cũng chỉ dậm chân một chỗ. Và nếu ai cũng như vậy thì thế giới này không thể phát triển, mọi thứ trở nên cũ kỹ, đơn điệu và nhàm chán, nên điều này càng đáng sợ hơn.

– Sống là phải hành động. Khi bước qua ranh gới của sự an toàn, con người có thể gặp nguy hiểm, nhưng con người sẽ khám phá được sức mạnh, tiềm năng của bản thân, chinh phục được những vùng đất mới, góp phần tạo ra những giá trị mới cho bản thân và nhân loại.

– Để bước qua ranh giới của sự an toàn, con người cần phải có khát khao và mục tiêu cụ thể, có những hiểu biết nhất định chứ không phải mù quáng, liều lĩnh, đồng thời cần phải có một bản lĩnh vững vàng, một nghị lực phi thường.

– Phê phán những kẻ chỉ biết sống an phận thủ thường, bằng lòng, tự mãn chẳng khác gì tự phủ định bản thân và cản trở sự vận động phát triển chung của nhân loại.

3. Rút ra bài học, liên hệ bản thân.

– Nhận thức rằng cuộc sống luôn vận động thay đổi và phát triển. Mọi sự an phận đồng nghĩa với tụt hậu. Phải biết mạo hiểm thì mới thành công.

– Chủ động bứt phá trong công việc, đời sống, sẵn sàng bước qua cái ngưỡng an toàn để thay đổi bản thân, thay đổi thế giới.

III. Kết bài

  • Câu nói trên chứa đựng một triết lý sống sâu sắc: sợ hãi thử thách là tự nhốt mình trong chiếc lồng an toàn, nơi không bao giờ có ánh sáng của thành công.

  • Chỉ khi dám vượt qua ranh giới ấy, con người mới thật sự sống, trưởng thành và khám phá hết tiềm năng của chính mình.

  • Bước qua ranh giới của sự an toàn không dễ, nhưng đó là bước đầu tiên để ta chạm tới tự do và vinh quang.

NLXH trình bày suy nghĩ về ý kiến: Cuộc sống luôn có ranh giới của sự an toàn

Bài văn mẫu NLXH trình bày suy nghĩ về ý kiến: Cuộc sống luôn có ranh giới của sự an toàn

Cuộc sống luôn tồn tại những giới hạn khiến con người cảm thấy an toàn và bình yên. Tuy nhiên, chính sự an toàn ấy đôi khi lại là “chiếc lồng vô hình” giam hãm ước mơ và sự phát triển. Câu nói: “Cuộc sống luôn có ranh giới của sự an toàn. Bước qua ranh giới ấy là điều đáng sợ, nhưng điều ngược lại càng đáng sợ hơn” là một lời nhắc nhở đầy sâu sắc. Con người chỉ thật sự trưởng thành khi dám vượt qua giới hạn an toàn để khám phá và chinh phục những điều mới mẻ trong cuộc sống.

“Ranh giới của sự an toàn” là những giới hạn khiến con người cảm thấy bình yên, ít rủi ro, ít biến động. Còn “bước qua ranh giới ấy” là dám từ bỏ sự an toàn, đối diện thử thách, dấn thân để vươn tới những mục tiêu lớn hơn. Câu nói khẳng định rằng tuy việc bước qua giới hạn an toàn là điều đáng sợ vì ta phải đối diện với rủi ro và thất bại, nhưng sống mãi trong sự an toàn, không dám thay đổi, không dám bước đi lại là điều đáng sợ hơn vì đó là khi ta tự trói mình trong sự tầm thường, đánh mất cơ hội phát triển và trưởng thành.

Thật vậy, con người vốn có xu hướng tìm đến sự ổn định, cân bằng. Khi đạt được một trạng thái an toàn nào đó, ta thường ngại thay đổi vì sợ mất mát, sợ thất bại. Nhưng chính điều đó khiến cuộc sống trở nên dậm chân tại chỗ. Nếu ai cũng sợ hãi rời khỏi vùng an toàn của mình, thế giới này sẽ không có những phát minh, sáng tạo hay bước tiến vượt bậc nào. Ngược lại, khi con người dám bước qua ranh giới ấy, họ không chỉ đối diện với khó khăn mà còn khám phá ra sức mạnh, bản lĩnh và tiềm năng to lớn của bản thân. Chính trong thử thách, con người học được cách kiên cường, trưởng thành và tìm thấy giá trị thật của mình.

Tuy nhiên, dám bước qua ranh giới của sự an toàn không có nghĩa là liều lĩnh mù quáng. Con người cần có mục tiêu rõ ràng, sự chuẩn bị kỹ lưỡng và bản lĩnh vững vàng. Chỉ khi đó, ta mới biến sự mạo hiểm thành cơ hội để trưởng thành và thành công. Đồng thời, cần phê phán những người chỉ biết sống an phận, ngại thay đổi, tự bằng lòng với hiện tại, vì họ đang tự giới hạn khả năng của mình và cản trở sự phát triển chung của xã hội.

Mỗi người cần nhận thức rằng cuộc sống luôn vận động, và nếu không dám tiến lên, ta sẽ bị bỏ lại phía sau. Hãy học cách dấn thân, bứt phá trong học tập, công việc và cả trong suy nghĩ. Dám bước qua ranh giới của sự an toàn chính là dám sống trọn vẹn và có ý nghĩa hơn mỗi ngày.

Câu nói trên chứa đựng một triết lý sống sâu sắc: sợ hãi thử thách là tự nhốt mình trong chiếc lồng an toàn, nơi không bao giờ có ánh sáng của thành công. Chỉ khi dám vượt qua ranh giới ấy, con người mới thật sự sống, trưởng thành và khám phá hết tiềm năng của chính mình. Bước qua ranh giới của sự an toàn không dễ, nhưng đó là bước đầu tiên để ta chạm tới tự do, vinh quang và một cuộc đời đáng sống.

Đánh giá bài viết

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *