Đề bài: Hãy viết một văn bản ngắn (khoảng một trang giấy thi) nêu suy nghĩ của em về hiện tượng được nhắc đến trong câu chuyện Sài Gòn hôm nay đầy nắng
“Sài Gòn hôm nay đầy nắng. Cái nắng gắt như thiêu như đốt khiến dòng người chạy bạt mạng hơn. Ai cũng muốn chạy cho nhanh để thoát khỏi cái nóng. Một người phụ nữ độ tuổi trung niên đeo trên vai chiếc ba lô thật lớn, tay còn xách giỏ trái cây. Phía sau bà là một thiếu niên. Cứ đi được một đoạn, người phụ nữ phải dừng lại nghỉ mệt. Bà lắc lắc cánh tay, xoay xoay bờ vai cho đỡ mỏi. Chiếc ba lô nặng oằn cả lưng. Chàng thiếu niên con bà bước lững thững, nhìn trời ngó đất. Cậu chẳng mảy may để ý đến những giọt mồ hôi đang thấm ướt vai áo mẹ. Chốc chốc thấy mẹ đi chậm hơn mình, cậu còn quay lại gắt gỏng: “Nhanh lên mẹ ơi! Mẹ làm gì mà đi chậm như rùa”.”
(Những câu chuyện xót xa về sự vô cảm của con trẻ – vietnamnet.vn)
Dàn ý NLXH về bài học được nhắc đến trong câu chuyện Sài Gòn hôm nay đầy nắng
1. Mở bài
– Giới thiệu vấn đề:
Trong cuộc sống, nếu như con người biết quan tâm, thấu hiểu và chia sẻ với nhau, thì cuộc đời sẽ trở nên tốt đẹp và ấm áp biết bao. Thế nhưng, hiện nay trong xã hội, đặc biệt là ở một bộ phận giới trẻ, hiện tượng thờ ơ, vô cảm đang ngày càng xuất hiện nhiều.
– Câu chuyện “Những câu chuyện xót xa về sự vô cảm của con trẻ” đăng trên vietnamnet.vn đã gợi lên nhiều suy nghĩ về lối sống và cách ứng xử trong gia đình hôm nay.
2. Thân bài
a. Giải thích
-
Thờ ơ, vô cảm là thái độ lạnh lùng, không quan tâm, không chia sẻ hay đồng cảm với người khác, đặc biệt là với những người thân yêu xung quanh mình.
-
Trong câu chuyện trên, người con dửng dưng, cáu gắt khi thấy mẹ mệt mỏi dưới trời nắng gắt, hoàn toàn thiếu sự quan tâm và yêu thương, đó là biểu hiện rõ của sự vô cảm trong gia đình.
b. Bàn luận
-
Thực trạng: Ngày nay, hiện tượng vô cảm, thờ ơ giữa con người với nhau ngày càng phổ biến:
-
Nhiều bạn trẻ thiếu tôn trọng cha mẹ, cãi vã, quát mắng, thậm chí đánh đập hoặc bỏ mặc người thân.
-
Không chỉ trong gia đình, ngoài xã hội cũng có nhiều người dửng dưng trước nỗi đau hay hoạn nạn của người khác.
-
-
Hậu quả:
-
Con người trở nên lạnh lùng, ích kỷ, mất đi tình cảm và lòng nhân ái.
-
Gia đình thiếu hơi ấm, thiếu sự gắn kết, dễ nảy sinh mâu thuẫn, bất hòa.
-
Nếu sự vô cảm lan rộng, cái ác và sự thờ ơ sẽ thống trị, khiến xã hội trở nên tăm tối, mất nhân tính.
-
-
Nguyên nhân:
-
Bản thân: Nhiều người trẻ thiếu ý thức chia sẻ, chỉ biết nghĩ cho mình, coi nhẹ tình cảm.
-
Gia đình: Cha mẹ quá nuông chiều hoặc quá bận rộn, không quan tâm giáo dục nhân cách, khiến con cái thiếu yêu thương.
-
Nhà trường: Chưa chú trọng giáo dục đạo đức, bồi dưỡng cảm xúc và lòng nhân ái cho học sinh.
-
Xã hội: Sự phát triển nhanh của khoa học, công nghệ khiến con người xa cách nhau hơn, sống khép kín, lạnh nhạt.
-
c. Phê phán – mở rộng vấn đề
-
Phê phán những người sống lạnh lùng, vô cảm với cha mẹ, người thân, hay người xung quanh.
-
Đề cao, trân trọng những con người biết yêu thương, đồng cảm, sẻ chia.
-
Dẫn chứng: Những tấm gương hiếu thảo, những bạn trẻ biết hy sinh, chăm sóc cha mẹ già yếu trong cuộc sống hiện đại.
d. Bài học nhận thức và hành động
-
Về nhận thức: Hiểu rằng vô cảm là một căn bệnh tinh thần nguy hiểm, cần được loại bỏ khỏi đời sống mỗi người.
-
Về hành động:
-
Biết quan tâm, giúp đỡ, yêu thương cha mẹ và mọi người xung quanh.
-
Tích cực rèn luyện nhân cách, sống nhân ái, vị tha, biết sẻ chia để cuộc sống thêm ý nghĩa.
-
3. Kết bài
-
Sự quan tâm và chia sẻ là chìa khóa mở ra hạnh phúc của mỗi gia đình và xã hội.
-
Mỗi chúng ta hãy biết yêu thương, trân trọng người thân, sống có trách nhiệm và cảm xúc, để cuộc đời không còn những câu chuyện buồn về sự vô cảm nữa.

