Nghị luận về câu nói của Lâm Tắc Từ: Biển rộng mênh mông, không bờ, không bến, không có giới hạn

Đề bài: Lâm Tắc Từ, một vị quan thời nhà Thanh từng nói:

“Biển rộng mênh mông, không bờ, không bến, không có giới hạn là bởi nó không cự tuyệt bất kì một giọt nước nào. Núi có thể đứng cao sừng sững vạn trượng là bởi nó không từ chối dẫu chỉ một hòn đá nhỏ”.

       Hãy viết một bài văn nghị luận trình bày suy nghĩ của em về câu nói trên?

Dàn ý Nghị luận về câu nói của Lâm Tắc Từ: Biển rộng mênh mông, không bờ, không bến, không có giới hạn

1. Mở bài:

– Dẫn dắt, giới thiệu vấn đề nghị luận;

– Trích dẫn câu nói của Lâm Tắc Từ.

2. Thân bài:

* Giải thích:

– Hình ảnh biển rộng mênh mông, núi cao sừng sững là hình ảnh thiên nhiên mangvẻ đẹp kì vĩ, tráng lệ

– Không cự tuyệt một giọt nước nhỏ, không từ chối một hòn đá nhỏ có nghĩa là sẵn sàng đón nhận tất cả mọi nhứ dù là nhỏ bé, bình thường nhất. Điều này gợi liên tưởng đến một tâm hồn rộng mở.

-> Câu nói trên mượn quy luật của tự nhiên để ngụ ý khuyên răn con người rằng: Nếu biết sống bao dung, nhân hậu thì con người sẽ làm được việc lớn, trở nên vĩ đại.

* Bình luận, chứng minh

– Bao dung là sự hiểu biết của một nhân cách cao đẹp, thể hiện một tâm hồn rộng mở, giàu lòng yêu thương.

– Lòng bao dung sẽ cảm hóa được lỗi lầm, là động lực thúc đẩy, khuyến khích họ nhận ra sai lầm và sửa chữa.

– Không ai là không phạm sai lầm. Vì vậy khi ta bao dung với người khác cũng chính là là ta đang chuẩn bị cho mình “một lối đi về”. Bởi cũng sẽ đến lượt ta sa ngã, phạm lỗi lầm. Ai sẽ tha thứ cho ta nếu ta không từng biết tha thứ?

– Những người biết bao dung, vị tha sẽ luôn cảm thấy tâm hồn an yên, thanh thản; nhận được tình yêu thương, sự kính trọng của mọi người.

– Nếu sống ích kỉ, bảo thủ thì con người trở nên nhỏ bé, tầm thường….

– HS lấy dẫn chứng trong thực tế để chứng minh

* Mở rộng, nâng cao vân đề:

– Bao dung, vị tha là điều vô cùng quan trọng và cần thiết trong cuộc sống. Nhưng bao dung không đồng nghĩa với việc chấp nhận, dung túng cho cái xấu, cái ác lộng hành. Vì như thế sẽ rất nguy hiểm đối với xã hội.

– Bên cạnh những người luôn sống bao dung, vị tha với mọi người lại có những kẻ luôn sống hẹp hòi, ích kỉ, chỉ nghĩ đến lợi ích của bản thân. Khi người khác mắc sai lầm thi luôn soi mói, đay nghiến khiến họ cảm thấy càng trở nên mệt mỏi, bế tắc hơn. Đồng thời, tính hẹp hòi ấy cũng như một căn bệnh, mài mòn tâm hồn và sức khỏe của chính bản thân người đó

* Bài học nhận thức và hành động:

– Phải sống nhân hậu, mở lòng với tất cả mọi người

– Rộng lượng, tha thứ lỗi lầm cho người khác và cho cả chính bản thân mình…

3. Kết bài: Khẳng định lại vấn đề, liên hệ:

Câu nói của Lâm Tắc Từ chính là lời khuyên cho mỗi người chúng ta về cách xử thể trong cuộc đời. Dẫu rằng, trong cuộc sống bộn bề những lo toan, với biết bao điều có thể xảy đến, bao cảm xúc phải trải qua sợ hãi, tức giận, diên cuồng,… thì lòng bao dụng, rộng mở là điều vô cùng cần thiết để chúng ta cân bằng cuộc sống, để cho tâm hồn thanh thản và hạnh phúc hơn.

Nghị luận về câu nói của Lâm Tắc Từ: Biển rộng mênh mông, không bờ, không bến, không có giới hạn

Bài văn Nghị luận về câu nói của Lâm Tắc Từ: Biển rộng mênh mông, không bờ, không bến, không có giới hạn (Mẫu 1)

Trong cuộc sống, mỗi con người đều phải học cách ứng xử với người khác, biết mở rộng tấm lòng và sống chan hòa. Vị quan Lâm Tắc Từ đã từng nói: “Biển rộng mênh mông, không bờ, không bến, không có giới hạn là bởi nó không cự tuyệt bất kì một giọt nước nào. Núi có thể đứng cao sừng sững vạn trượng là bởi nó không từ chối dẫu chỉ một hòn đá nhỏ”. Câu nói ấy không chỉ là một sự quan sát thiên nhiên mà còn ẩn chứa một triết lí sống sâu sắc cho mỗi người chúng ta.

Trước hết, ta cần hiểu ý nghĩa câu nói. Biển nhờ đón nhận từng giọt nước nhỏ bé mà trở thành mênh mông vô tận; núi nhờ chấp nhận từng hòn đá nhỏ mà vững chãi, sừng sững với thời gian. Từ đó, Lâm Tắc Từ muốn nhắn nhủ rằng: con người cũng như vậy, muốn trở nên lớn lao, muốn sống ý nghĩa thì phải biết dung nạp, đón nhận, bao dung và trân trọng cả những điều nhỏ nhặt, những con người bình thường trong cuộc đời.

Trong thực tế, lòng bao dung và đức độ là phẩm chất không thể thiếu của con người. Ai cũng có lúc mắc sai lầm, vấp ngã. Nếu ta biết mở lòng tha thứ, biết nhìn người khác bằng ánh mắt vị tha thì không chỉ giúp họ có cơ hội sửa chữa, đứng lên, mà còn khiến bản thân ta sống thanh thản, nhẹ nhõm hơn. Một tập thể, một cộng đồng chỉ có thể vững mạnh khi mọi người biết đoàn kết, chấp nhận và sẻ chia. Giống như biển rộng nhờ nhận về muôn ngàn giọt nước, xã hội mới trở nên tốt đẹp nhờ có nhiều tấm lòng bao dung.

Trong lịch sử, cha ông ta đã nhiều lần thể hiện tinh thần bao dung vĩ đại. Sau khi quân Minh bại trận, thay vì tận diệt, ông cha ta đã cấp lương thực, thuyền bè cho chúng về nước. Đó là một minh chứng hùng hồn rằng chỉ có lòng khoan dung mới giúp con người tạo nên sự hòa hiếu, gắn kết bền chặt. Ngay trong cuộc sống thường ngày, một bạn nhỏ mắc lỗi nếu được thầy cô, bạn bè tha thứ và khuyên nhủ sẽ có cơ hội trở thành một con người tốt. Ngược lại, nếu chỉ khư khư giữ oán hận, con người sẽ dễ sống ích kỉ, cô đơn, mất đi niềm tin và tình yêu thương.

Tuy nhiên, bao dung không có nghĩa là dung túng cho cái xấu, bỏ qua mọi lỗi lầm. Biết tha thứ phải đi liền với sự nghiêm khắc, nhắc nhở để người khác rút ra bài học. Bao dung cũng cần đi kèm với sự tỉnh táo để không bị lợi dụng.

Câu nói của Lâm Tắc Từ vì thế vẫn còn nguyên giá trị với chúng ta hôm nay. Trong xã hội hiện đại, nơi con người nhiều khi sống ích kỉ, chỉ biết nghĩ cho bản thân, thì việc học cách mở rộng tấm lòng, biết trân trọng và đón nhận cả những điều nhỏ bé lại càng đáng quý. Đó chính là cách để chúng ta trở thành những “ngọn núi vững chãi” và “biển cả bao la” trong tâm hồn.

Như vậy, câu nói của Lâm Tắc Từ là một bài học nhân sinh sâu sắc. Mỗi người hãy tập rèn luyện lòng bao dung, học cách sẻ chia và chấp nhận để hoàn thiện bản thân, để xây dựng một xã hội chan hòa, nhân ái và đầy tình người.

Đánh giá bài viết

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *