Đề bài: Anh/chị hãy viết một bài văn (khoảng 200 chữ) trình bày giải pháp đừng bao giờ cho phép mình trở thành một kẻ ngoài cuộc trong cuộc sống.
Dàn ý Nghị luận về giải pháp để đừng bao giờ cho phép mình trở thành một kẻ ngoài cuộc
1. Mở bài: Khái quát vấn đề nghị luận: giải pháp để đừng bao giờ cho phép mình trở thành một kẻ ngoài cuộc.
2. Thân bài:
– Giải thích: Đừng bao giờ cho phép mình trở thành một kẻ ngoài cuộc trong cuộc sống là lời khuyên mỗi người sống trong cộng đồng phải biết nhìn nhận, quan tâm, lắng nghe, thấu hiểu, sẻ chia…; không nên thờ ơ, vô cảm, vô trách nhiệm với mọi người;
– Phân tích:
+ Luôn giúp đỡ những người gặp khó khăn, những nơi gặp hoạn nạn từ vật chất đến tinh thần bằng cái tâm trong sáng;
+ Có chính kiến, quan điểm, lập trường rõ ràng để đóng góp ý kiến, ý tưởng mang tính xây dựng khi cập nhật, nắm bắt tình hình của đất nước và của thế giới;
+ Biết đấu tranh chống cái ác, cái xấu, bác bỏ những luận điệu xuyên tạc, phá hoại của thế lực thù địch; ngăn chặn tin giả gây hoang mang dư luận, cộng đồng;
– Phê phán những người luôn đứng ngoài cuộc, thờ ơ, vô cảm, vô trách nhiệm
– Bài học:
+Về nhận thức: thấy được tầm quan trọng của việc sống có ích cho xã hội, từ đó xác định vị trí, trách nhiệm của mình với mọi người;
+Về hành động: cố gắng rèn luyện bản thân, luôn tích cực trong công việc, luôn dũng cảm dấn thân và cống hiến hết mình cho những mục đích cao cả.
3. Kết bài:
– Khẳng định lại vấn đề nghị luận.
– Liên hệ bản thân.

Bài văn mẫu Nghị luận về giải pháp để đừng bao giờ cho phép mình trở thành một kẻ ngoài cuộc
Trong cuộc sống, không ai muốn mình trở thành “kẻ ngoài cuộc”, người đứng bên lề mọi câu chuyện, mọi niềm vui hay thành công của tập thể. Bởi khi ấy, con người dễ cảm thấy cô đơn, lạc lõng và dần đánh mất niềm tin vào chính bản thân. Vì vậy, mỗi người cần tìm cho mình những cách thức đúng đắn để không bao giờ trở thành người ngoài cuộc trong hành trình sống.
Trước hết, cần hiểu rằng để hòa nhập, ta phải bắt đầu từ chính sự cởi mở của bản thân. Hãy mạnh dạn bước ra khỏi “vùng an toàn”, dám bắt chuyện, chia sẻ và bày tỏ sự quan tâm đến người khác. Một nụ cười thân thiện, một lời chào hỏi hay một hành động giúp đỡ nhỏ cũng có thể là cầu nối giúp ta gần gũi hơn với mọi người.
Bên cạnh đó, cần chủ động rèn luyện khả năng giao tiếp, học cách lắng nghe và thấu hiểu. Khi biết đặt mình vào vị trí của người khác, ta sẽ dễ dàng tìm được điểm chung, cảm nhận được niềm vui của tập thể và từ đó gắn kết hơn trong các mối quan hệ. Ngoài ra, cần giữ thái độ tích cực, nhiệt tình trong học tập, công việc hay các hoạt động xã hội. Chính tinh thần chủ động, trách nhiệm sẽ giúp ta trở thành một phần quan trọng trong tập thể.
Ông bà ta từng nói: “Trước lạ sau quen.” Chỉ cần chân thành, hòa đồng và không ngại mở lòng, mỗi người đều có thể tìm thấy chỗ đứng của mình trong bất kỳ môi trường nào. Cuộc sống chỉ thật sự có ý nghĩa khi ta được sống giữa mọi người, cùng chia sẻ và cùng trưởng thành. Đừng bao giờ để mình trở thành “kẻ ngoài cuộc”, hãy sống hết mình để thuộc về tập thể và về chính cuộc đời này
