Nghị luận về vấn đề rút ra từ câu chuyện: Một chàng trai 24 tuổi cư xử như một đứa trẻ con

Đề bài:

Một chàng trai 24 tuổi cư xử như một đứa trẻ con… và ai cũng cảm thấy khó chịu vì điều đó trừ người cha. Chàng trai 24 tuổi nhìn ra ngoài cửa sổ tàu hoả, mắt sáng rỡ, hào hứng reo lên:“Cha, nhìn những cái cây đang chạy lùi về phía sau kìa!” Người cha mỉm cười. Một cặp đôi trẻ ngồi kế bên tỏ ra khó hiểu với hành vi như một đứa trẻ của chàng trai. Chắc họ nghĩ chàng trai không được bình thường về thần kinh.“Cha, những đám mây đang chạy theo chúng ta!”, chàng trai 24 tuổi lại thốt lên, tràn đầy sự kinh ngạc. Đến lúc này, cặp đôi không thể chịu được nữa bèn quay sang hỏi người cha:“Tại sao chú không đưa con trai mình đến gặp một bác sĩ thật giỏi ngay đi nhỉ?”Người đàn ông đứng tuổi mỉm cười, chậm rãi nói:“Chú vừa mới làm thế. Và cha con chú đang trở về từ bệnh viện. Con trai chú không may bị khiếm thị từ khi mới chào đời, hôm nay là ngày đầu tiên nó có thể nhìn thấy mọi thứ.”Không ai nói gì nữa…

(Theo mục Góc trái tim, báo điện tử kênh 14.vn, ngày 07/01/2016)

Viết bài văn ngắn suy nghĩ về vấn đề rút ra từ câu chuyện.

Dàn ý Nghị luận về vấn đề rút ra từ câu chuyện: Một chàng trai 24 tuổi cư xử như một đứa trẻ con

1. Mở bài: Giới thiệu vấn đề nghị luận: Câu chuyện của hai cha con chính là lời nhắc nhở dành cho mỗi người: đừng vội vàng chỉ trích hay phán xét người khác khi không hiểu gì về tình huống chân thực của họ.

2. Thân bài

a. Tóm tắt:

– Câu chuyện kể về chàng trai sau 24 năm bị khiếm thị lần đầu tiên trên đường trở về sau cuộc phẫu thuật, nhìn thấy mọi vật anh vui sướng nói với cha mình về những gì mình nhìn thấy. Niềm vui đó của anh khiến những người xung quanh khó chịu, trong số những người đó có người đã có ý kiến với người cha của anh và họ bỗng im lặng sau khi được nghe cha anh trả lời.

=>Ý nghĩa câu chuyện:Câu chuyện ngắn gọn nhưng ý nghĩa thật sâu sắc, mỗi người trên thế giới này đều có một câu chuyện riêng của mình, đừng vội vã phán xét khi không biết câu chuyện của người khác như thế nào. Đừng nghĩ người khác không tốt khi mới gặp họ vài lần, đừng vội phán xét khi chưa hiểu vấn đề là gì.

b. Bàn luận:

–  Cuộc sống của người khác phát sinh việc gì, họ đang trải qua khó khăn và trắc trở gì?đứng tại lập trường của mình chúng ta cũng không thể biết được, những điều chúng ta nhìn thấy chỉ là bề ngoài mà thôi…

– Chúng ta có từng trải qua nỗi khổ đau mới hiểu được nỗi đau của người khác. Chúng ta có trải qua con đường đời gập ghềnh nhấp nhô như thế nào mới hiểu được người khác cũng trải qua như vậy…

–  Mỗi người sống dều có một hoàn cảnh, một số phận khác nhau, người khác sẽ không cách nào hiểu được tường tận. vậy nên, đừng vội vàng chỉ trích hay phán xét người khác khi không hiểu gì về tình huống chân thực của họ.

c. Mở rộng

Bàn luận ngược: Nếu chúng ta cố tình hoặc có cái nhìn phiến diện, đánh giá khi chưa hiểu rõ vấn đề, câu chuyện thì cái mà ta nhận được chỉ là sự xa lánh và bản thân trở nên ích kỉ mà thôi.

3. Kết bài

– Khẳng định lại vấn đề

– Rút ra bài học cho bản thân.

Nghị luận về vấn đề rút ra từ câu chuyện: Một chàng trai 24 tuổi cư xử như một đứa trẻ con

Bài văn Nghị luận về vấn đề rút ra từ câu chuyện: Một chàng trai 24 tuổi cư xử như một đứa trẻ con (Mẫu 1)

Trong cuộc sống, có rất nhiều sự việc xảy ra mà chúng ta chẳng thể nào hiểu thấu được bản chất. Vì thế, không ít lần, vì quá vội vàng, chúng ta đã đưa ra những lời phán xét làm tổn thương người khác, khiến sự việc trở nên trầm trọng hơn và đến khi nhận ra sự thật thì đã quá muộn. Câu chuyện về chàng trai 24 tuổi cư xử như một đứa trẻ con chính là lời nhắc nhở sâu sắc: đừng vội vàng chỉ trích hay phán xét người khác khi chưa hiểu gì về hoàn cảnh thật sự của họ.

Câu chuyện kể rằng sau 24 năm sống trong bóng tối, một chàng trai bị khiếm thị lần đầu tiên sau ca phẫu thuật được nhìn thấy ánh sáng, nhìn thấy mọi vật xung quanh. Trên chuyến tàu trở về, anh vui sướng reo lên như một đứa trẻ trước từng điều nhỏ bé mình nhìn thấy. Thế nhưng, niềm hạnh phúc ngây thơ ấy lại khiến nhiều người khó chịu, có người còn lên tiếng phàn nàn với cha của anh. Chỉ đến khi nghe người cha bình thản trả lời rằng con mình mới lần đầu được nhìn thấy ánh sáng, mọi người mới im lặng, thậm chí cảm thấy hối hận. Câu chuyện ngắn gọn nhưng mang ý nghĩa sâu sắc: mỗi người đều có một câu chuyện riêng, một hoàn cảnh riêng, vì vậy, ta không nên vội vàng phán xét khi chưa hiểu rõ sự thật.

Trong cuộc sống, ai cũng có những nỗi niềm, khó khăn mà người khác không thể nhìn thấy. Những gì ta chứng kiến chỉ là vẻ bề ngoài, không phản ánh hết bản chất sự việc. Chỉ khi ta từng trải qua khổ đau, mới có thể thấu hiểu phần nào nỗi đau của người khác; chỉ khi ta từng đi qua chặng đường gập ghềnh, mới biết người khác cũng đã nỗ lực bước đi như vậy. Mỗi người đều có số phận riêng, không ai giống ai, vì thế sự phán xét vội vàng chẳng những không công bằng mà còn dễ khiến ta trở nên ích kỷ, hẹp hòi và bị người khác xa lánh.

Ngược lại, nếu ta biết đặt mình vào vị trí của người khác, biết lắng nghe và cảm thông trước khi phán xét, ta sẽ có một cái nhìn bao dung và nhân ái hơn. Đó cũng chính là nền tảng để xây dựng mối quan hệ tốt đẹp, để cuộc sống trở nên nhẹ nhõm và hạnh phúc hơn.

Câu chuyện để lại cho chúng ta bài học quý giá về cách đánh giá, nhìn nhận sự việc và cách đối nhân xử thế. Cuộc đời mỗi người là một cuốn sách riêng, ta chưa đọc trọn thì không thể nào hiểu hết. Bởi vậy, hãy học cách kiềm chế sự vội vàng trong suy nghĩ, thay bằng sự thấu hiểu và cảm thông. Có câu: “Hạnh phúc không được quyết định bởi tiền bạc hay quyền lực, mà bởi cách ta đối xử với những người xung quanh.” Bạn muốn sống vui vẻ, hạnh phúc, hãy bắt đầu bằng việc đối xử tử tế và bao dung hơn với người khác.

Bài văn Nghị luận về vấn đề rút ra từ câu chuyện: Một chàng trai 24 tuổi cư xử như một đứa trẻ con (Mẫu 2)

Cuộc sống vốn muôn màu, muôn vẻ. Mỗi người đều có một câu chuyện, một nỗi niềm riêng mà người ngoài khó có thể thấu hiểu hết. Thế nhưng, không ít lần chúng ta lại vội vàng nhìn nhận, đánh giá người khác chỉ qua vẻ bề ngoài, để rồi lời phán xét của mình trở thành lưỡi dao vô tình làm tổn thương họ. Câu chuyện về chàng trai 24 tuổi cư xử như một đứa trẻ con chính là một minh chứng giàu sức lay động, nhắc nhở chúng ta cần biết thấu hiểu trước khi phán xét.

Chuyện kể rằng, một chàng trai từ nhỏ đã bị khiếm thị. Sau 24 năm, lần đầu tiên anh được phẫu thuật để nhìn thấy ánh sáng, trên đường trở về, anh hồn nhiên thốt lên những điều mình nhìn thấy: màu sắc, cỏ cây, trời mây… Niềm vui ngây thơ ấy khiến những người xung quanh khó chịu. Có người còn trách người cha vì để con trai lớn mà cư xử như một đứa trẻ. Nhưng rồi tất cả đều lặng im khi nghe người cha giải thích: “Con tôi mới chỉ vừa thấy ánh sáng lần đầu tiên.” Một câu nói ngắn gọn mà đủ sức khiến mọi người bừng tỉnh: không phải ai cũng có câu chuyện giống nhau, không ai có quyền phán xét người khác khi chưa hiểu hết sự thật.

Câu chuyện trên để lại bài học sâu sắc. Trong cuộc sống, ta thường chỉ nhìn thấy phần nổi, phần bề ngoài của vấn đề mà vội vàng đưa ra nhận định. Nhưng ẩn sâu trong đó có thể là cả một hoàn cảnh, một số phận đầy những nỗi đau, mất mát mà chỉ người trong cuộc mới thấu. Một nụ cười rạng rỡ đôi khi lại che giấu một trái tim tổn thương, một hành động ngây dại có thể là kết quả của cả một quãng đời bất hạnh. Chúng ta chưa từng trải qua hành trình của họ thì làm sao có thể hiểu trọn vẹn? Bởi vậy, thay vì phán xét, hãy học cách lắng nghe, thấu cảm và đặt mình vào vị trí của người khác.

Ngược lại, nếu chúng ta cứ khư khư giữ lấy cái nhìn phiến diện, đánh giá sự việc theo cảm tính, hậu quả nhận về chỉ là sự sai lầm, ích kỷ và sự xa lánh từ những người xung quanh. Chỉ một lời buông ra thiếu suy nghĩ cũng có thể để lại vết thương khó lành trong tâm hồn người khác. Thế nên, trong ứng xử, hãy để sự tử tế và bao dung dẫn lối.

Từ câu chuyện cảm động ấy, mỗi người cần tự rút ra cho mình bài học: đừng vội vàng phán xét khi chưa hiểu rõ. Hãy mở rộng tấm lòng, hãy nhìn cuộc đời bằng đôi mắt cảm thông và trái tim nhân ái. Như ai đó từng nói: “Hạnh phúc không phải nằm ở những gì ta có, mà ở cách ta đối xử với mọi người xung quanh.” Muốn được yêu thương, trước hết hãy biết yêu thương. Muốn được tôn trọng, trước hết hãy biết trân trọng người khác.

Đánh giá bài viết

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *