Đề bài :Hãy viết bài văn nghị luận xã hội về mối quan hệ giữa chiến tranh và thân phận con người được gợi ra từ truyện ngắn Người sót lại của Rừng Cười (Võ Thị Hảo).

Bài làm Nghị luận xã hội về mối quan hệ giữa chiến tranh và thân phận con người được gợi ra từ truyện ngắn Người sót lại của Rừng Cười
1. Mở bài
-
Giới thiệu về tác giả Võ Thị Hảo – cây bút giàu tình yêu với miền núi, có phong cách viết đậm chất hiện thực và trữ tình.
-
Giới thiệu truyện ngắn Người sót lại của Rừng Cười – một tác phẩm tiêu biểu phản ánh sâu sắc những mất mát của chiến tranh.
-
Dẫn vào vấn đề: từ câu chuyện người lính trở về sau cuộc chiến, tác phẩm gợi ra mối quan hệ giữa chiến tranh và thân phận con người.
Văn học sau 1975 không chỉ phản ánh chiến tranh như một ký ức lịch sử mà còn đi sâu khám phá những vết thương tinh thần, những thân phận con người bị ám ảnh bởi bão lửa đã qua. Truyện ngắn Người sót lại của Rừng Cười của Võ Thị Hảo là một tác phẩm tiêu biểu cho cảm hứng ấy. Từ câu chuyện về một ngôi làng bị xóa sổ, chỉ còn lại một nhân chứng sống sót, tác phẩm gợi ra những suy tư sâu sắc về mối quan hệ giữa chiến tranh và thân phận con người – một mối quan hệ vừa bi thương vừa ám ảnh.
2. Thân bài:
– Truyện ngắn Người sót lại của Rừng Cười (Võ Thị Hảo) đặt ra vấn đề về mối quan hệ giữa chiến tranh và thân phận con người:
+ Chiến tranh đồng nghĩa với mất mát, hi sinh.
+ Những người sống sót sau chiến tranh còn phải chịu những tra tấn, ám ảnh về tinh thần dai dẳng, khiến họ rất khó hòa nhập vào cuộc sống.
+ Bi kịch của sự sợ hãi và sự cô đơn là bi kịch lớn nhất, đau đớn nhất của những con người từng đối mặt với chiến tranh hoặc bước ra từ cuộc chiến.
– Bàn luận về mối quan hệ giữa chiến tranh và thân phận con người:
+ Những vấn đề truyện ngắn Người sót lại của Rừng Cười gợi ra sâu sắc, đúng đắn.
+ Chừng nào trên Trái Đất còn chưa ngưng tiếng súng thì những vấn đề đó vẫn còn tính thời sự.
+ Trong sự phát triển của Thế giới hiện nay, khái niệm chiến tranh cũng được mở rộng phạm vi ý nghĩa, và trong cuộc chiến nào, thân phận con người cũng đầy bi kịch.
– Ý nghĩa nhân văn: chiến tranh càng tàn khốc, giá trị con người càng được khẳng định
-
Trong đau thương, con người vẫn kiên cường: người sống sót gắng gượng tồn tại, giữ ký ức về bản làng và những người đã mất.
-
Tác phẩm không chỉ tố cáo sự hủy diệt của chiến tranh mà còn tôn vinh sức sống, phẩm chất bền bỉ của con người miền núi.
-
Mối quan hệ giữa chiến tranh và thân phận con người: chiến tranh tước đi sự sống, nhưng không thể dập tắt khát vọng sống, khát vọng được ghi nhớ và yêu thương.
-
Chiến tranh không đem đến điều tốt đẹp cho số phận của con người, nó bào mòn và hủy hoại con người đến cùng cực, không phân biệt bên chiến thắng và chiến bại. Vì vậy, muốn có hạnh phúc cho con người trước tiên phải có hòa bình;…
3. Kết bài
-
Khẳng định: Người sót lại của Rừng Cười khắc họa sâu sắc sự tàn khốc của chiến tranh và thân phận mong manh, đau thương của con người.
-
Qua đó, tác giả gửi gắm thông điệp nhân văn: hãy trân trọng hòa bình, bởi hòa bình là điều kiện duy nhất để con người được sống trọn vẹn, để ký ức đau thương không còn lặp lại.
Người sót lại của Rừng Cười không chỉ là tiếng khóc thương cho những số phận bị hủy diệt bởi chiến tranh, mà còn là lời nhắc nhở về giá trị của sự sống và hòa bình. Từ thân phận nhỏ bé, cô độc của người sống sót, ta thấy rõ chiến tranh đã tàn phá con người đến mức nào và càng trân trọng sức sống kiên cường, khát vọng tồn tại của họ. Bằng cách đó, truyện ngắn của Võ Thị Hảo đã để lại dư âm nhân văn mạnh mẽ: chiến tranh có thể tàn phá làng mạc, cướp đi sinh mạng, nhưng không thể dập tắt khát vọng sống và niềm tin của con người vào ngày mai.
