Đề bài: Viết bài văn nghị luận xã hội về một vấn đề cần giải quyết: Là một học sinh, em nghĩ nên có thái độ và cách ứng xử như thế nào trước những người khuyết tật hoặc yếu thế trong xã hội?
Dàn ý NLXH về vấn đề: Thái độ và cách ứng xử như thế nào trước những người khuyết tật hoặc yếu thế trong xã hội
I. Mở bài
-
Giới thiệu vấn đề: Trong xã hội, mỗi người đều có hoàn cảnh khác nhau. Bên cạnh những người khỏe mạnh, may mắn, vẫn còn những người khuyết tật hoặc yếu thế, cần sự quan tâm, giúp đỡ.
-
Khẳng định ý nghĩa: Là học sinh, việc có thái độ và cách ứng xử đúng đắn với họ thể hiện lòng nhân ái, sự văn minh và trách nhiệm xã hội của mỗi cá nhân.
II. Thân bài
1. Giải thích khái niệm
-
Người khuyết tật: Gặp khó khăn về thể chất hoặc tinh thần (khiếm thị, khiếm thính, khuyết tật vận động…).
-
Người yếu thế: Dễ bị tổn thương, khó tự bảo vệ (trẻ em mồ côi, người già neo đơn, người vô gia cư…).
2. Thực trạng và nguyên nhân
-
Thực trạng: Vẫn tồn tại thái độ trêu chọc, chế giễu, kỳ thị, phân biệt đối xử.
-
Nguyên nhân: Thiếu hiểu biết, thiếu đồng cảm, ảnh hưởng từ gia đình, bạn bè, một số cá nhân ích kỷ, vô cảm.
3. Hậu quả
-
Khiến họ tự ti, tổn thương, cản trở hòa nhập xã hội.
-
Làm xấu hình ảnh xã hội, đi ngược truyền thống nhân ái, tương thân tương ái của dân tộc.
4. Giải pháp
a. Thấu hiểu và tôn trọng
-
Tìm hiểu về khó khăn, thách thức mà người khuyết tật, yếu thế gặp phải.
-
Tham gia các câu lạc bộ, hoạt động ngoại khóa về hòa nhập cộng đồng.
-
Dẫn chứng: CLB “Kết nối yêu thương” hay chương trình “Vì một cộng đồng không khoảng cách”.
b. Giúp đỡ và hỗ trợ thiết thực
-
Cá nhân: Hỗ trợ trong sinh hoạt, học tập.
-
Gia đình: Khuyến khích con em tham gia hoạt động thiện nguyện.
-
Nhà trường và xã hội: Xây dựng môi trường, cơ sở hạ tầng phù hợp, hỗ trợ tài chính, việc làm.
-
Dẫn chứng: “Tiếp sức đến trường”, “Khởi nghiệp cùng người khuyết tật”.
c. Lên tiếng phản đối sự kỳ thị, phân biệt đối xử
-
Cá nhân: Không trêu chọc, chế giễu, lên tiếng bảo vệ.
-
Nhà trường: Xây dựng môi trường giáo dục lành mạnh.
-
Xã hội: Tuyên truyền, giáo dục về quyền bình đẳng.
-
Dẫn chứng: Chiến dịch “Không kỳ thị người khuyết tật”, các câu chuyện lan tỏa trên mạng xã hội.
5. Liên hệ bản thân
-
Kinh nghiệm tham gia tình nguyện, chăm sóc trẻ mồ côi, học được cách chia sẻ, đồng cảm, trưởng thành hơn.
III. Kết bài
-
Khẳng định: Có thái độ và cách ứng xử đúng đắn với người khuyết tật và yếu thế là thể hiện lòng nhân ái, văn minh, trách nhiệm xã hội.
-
Kêu gọi: Học sinh hãy cùng nhau hành động, xây dựng xã hội bình đẳng, nhân văn, nơi mọi người đều được tôn trọng và phát triển.

Bài văn mẫu NLXH về vấn đề: Thái độ và cách ứng xử như thế nào trước những người khuyết tật hoặc yếu thế trong xã hội
Trong xã hội đa dạng và phức tạp, mỗi người đều có vị trí và vai trò riêng. Bên cạnh những người may mắn có cuộc sống đủ đầy, vẫn còn những người kém may mắn, mang trong mình khiếm khuyết về thể chất hoặc tinh thần. Là học sinh, việc có thái độ và cách ứng xử đúng mực với người khuyết tật hoặc yếu thế là điều cần thiết, thể hiện lòng nhân ái và văn minh của mỗi cá nhân.
Người khuyết tật là những người gặp khó khăn trong cuộc sống do hạn chế về thể chất hoặc tinh thần, như khiếm thị, khiếm thính, khuyết tật vận động, thiểu năng trí tuệ… Người yếu thế là những người dễ tổn thương, khó tự bảo vệ, có nguy cơ bị phân biệt đối xử, chẳng hạn trẻ em mồ côi, người già neo đơn, người vô gia cư.
Thực tế cho thấy vẫn còn nhiều người có thái độ sai lệch, trêu chọc, chế giễu hay kỳ thị người khuyết tật và yếu thế. Nguyên nhân xuất phát từ thiếu hiểu biết, thiếu đồng cảm, tác động từ gia đình, bạn bè, hoặc sự vô cảm, ích kỷ của một số cá nhân. Hậu quả của những hành vi này là khiến họ tổn thương, tự ti, cản trở hòa nhập cộng đồng và làm xấu đi hình ảnh xã hội, đi ngược truyền thống nhân ái của dân tộc.
Một số người cho rằng trách nhiệm giúp đỡ người khuyết tật thuộc về gia đình hay xã hội, không phải học sinh. Tuy nhiên, đây là quan điểm sai lầm. Mỗi cá nhân, đặc biệt là học sinh – chủ nhân tương lai của đất nước – đều cần hình thành những giá trị nhân văn ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường.
Để đối xử đúng mực, học sinh cần thấu hiểu và tôn trọng. Việc tìm hiểu các dạng khuyết tật, khó khăn mà người yếu thế gặp phải qua sách báo, internet, các buổi giao lưu sẽ giúp có cái nhìn khách quan, tránh định kiến. Tham gia các câu lạc bộ, hoạt động ngoại khóa về hòa nhập cộng đồng cũng giúp rèn luyện kỹ năng và sự đồng cảm. Ví dụ, các CLB “Kết nối yêu thương” và chương trình “Vì một cộng đồng không khoảng cách” đã giúp học sinh hiểu rõ hơn về cuộc sống của người khuyết tật.
Bên cạnh đó, việc hỗ trợ, giúp đỡ người khuyết tật cũng vô cùng quan trọng. Học sinh có thể giúp đỡ trực tiếp trong sinh hoạt, học tập; gia đình, nhà trường và xã hội có thể tạo điều kiện, hỗ trợ tài chính, cơ sở vật chất, cơ hội việc làm. Các chương trình như “Tiếp sức đến trường” hay “Khởi nghiệp cùng người khuyết tật” là những minh chứng rõ nét.
Học sinh cũng cần lên tiếng phản đối sự kỳ thị, phân biệt đối xử. Cá nhân không tham gia các hành vi xấu, nhà trường xây dựng môi trường giáo dục lành mạnh, xã hội tuyên truyền nâng cao nhận thức. Chiến dịch “Không kỳ thị người khuyết tật” và các câu chuyện lan tỏa trên mạng xã hội là ví dụ điển hình.
Có thái độ và ứng xử đúng mực với người khuyết tật, yếu thế không chỉ thể hiện lòng nhân ái, văn minh mà còn là trách nhiệm của mỗi học sinh. Bằng hành động thiết thực, chúng ta cùng xây dựng một xã hội bình đẳng, nhân văn, nơi mọi người đều được tôn trọng và có cơ hội phát triển. “Yêu thương cho đi là yêu thương còn mãi”
